37

Lời bài hát Gió Nổi Lên Rồi (From “Dickson Lofi”) – DICKSON

Gió Nổi Lên Rồi (From

Gió Nổi Lên Rồi (From

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Gió Nổi Lên Rồi (From “Dickson Lofi”)
Ca sĩ: DICKSON
Sáng tác: Nhạc Ngoại Lời Việt
Album: Gió Nổi Lên Rồi (From “Dickson Lofi”) (Single)
Ngày ra mắt: 06/05/2024
Thể loại: Việt Nam, V-Pop

 

Lời bài hát Gió Nổi Lên Rồi (From “Dickson Lofi”) – DICKSON

Dù là năm bốn mươi, sáu mươi, tám mươi, dù là kiếp sau vẫn mong thấy nhau. Trả em nụ cười, luyến lưu một đời anh mang

Anh ngày mưa về đâu trên chuyến xe đêm, người thưa, mặc xe cứ trôi xa dần
Anh nhìn quanh, nhìn đâu cũng thấy giống như có em kề bên
Môi nhẹ rung buồn theo những ký ức xưa lúc anh bên người, nước mắt đâu bỗng rơi, nỗi đau xưa thoáng qua, giấc mơ nay vỡ đôi
Tại vì sao mình có thể nói, yêu cùng nhau nhưng chẳng ai tự thốt ra câu chia lìa. Một người vội đi một người lặng thinh thế là mất nhau
Mình ngày xưa cùng ngắm hoàng hôn, đón bình minh, em ngồi sau cười vang khúc ca yêu đời. Mọi người vẫn nói mình thật xứng lứa vừa đôi

Vậy tại sao bão giông chúng ta có nhau mà, ngày nắng lên mất nhau… có ai ngờ, đá rơi mặt hồ biết đâu tìm giờ thấy mắt cay (khóe mi cay)
Bàn tay thôi nắm tay, cũng thôi sát vai, chầm chậm mất nhau chẳng ai thấy đau. Tháng năm sau này thấy nhau có chào không em?
Kể cả khi anh cười cũng không quay đầu sao em?

Năm dài hơn, buồn hơn hay nỗi nhớ em dài hơn, hằn lên trái tim khô cằn
Ta gặp nhau rồi thương trong tiết tháng tư nắng buông hè sang
Ai ngờ đâu tình yêu mới chớm đã tan gió thu chưa về, mưa đã rơi phố xưa, cứ sợ người ướt vai, ngờ đâu mình ướt lòng
Tại vì sao mình có thể nói, yêu cùng nhau nhưng chẳng ai tự thốt ra câu chia lìa. Một người vội đi một người lặng thinh thế là mất nhau
Mình còn bao lần tan hợp tan, yêu rồi xa, ai nợ ai làm sao trả vay một lần, bầu trời nổi gió một đời khốn khó vì người

Vậy tại sao bão giông chúng ta có nhau mà, ngày nắng lên mất nhau có ai ngờ, đá rơi mặt hồ biết đâu tìm giờ thấy mắt cay cay

Dù là năm bốn mươi, sáu mươi, tám mươi, dù là kiếp sau vẫn mong thấy nhau. Trả em nụ cười, luyến lưu một đời anh mang

Vậy tại sao bão giông chúng ta có nhau mà, ngày nắng lên mất nhau có ai ngờ, đá rơi mặt hồ biết đâu tìm giờ thấy mắt cay cay

Bàn tay thôi nắm tay, cũng thôi sát vai, chầm chậm mất nhau chẳng ai thấy đau. Tháng năm sau này thấy nhau có chào mỗi khi bước ngang qua
Dù là năm bốn mươi, sáu mươi, tám mươi, dù là kiếp sau vẫn mong thấy nhau. Trả em nụ cười, luyến lưu một đời anh mang
Ngược sáng anh đi tìm đá rơi mặt hồ thu xưa

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *