103

Lời bài hát Anh Đã Yên Bình, Tôi Biết Thương Mình (Live Session) – Phạm Quỳnh Anh, Trung Quân

Anh Đã Yên Bình, Tôi Biết Thương Mình (Live Session) - Phạm Quỳnh Anh, Trung Quân

Anh Đã Yên Bình, Tôi Biết Thương Mình (Live Session) - Phạm Quỳnh Anh, Trung Quân

Thông tin bài hát

Tên bài hát: Anh Đã Yên Bình, Tôi Biết Thương Mình (Live Session)
Ca sĩ: Phạm Quỳnh Anh, Trung Quân
Sáng tác: Phạm Hồng Phước
Album: Anh Đã Yên Bình, Tôi Biết Thương Mình (Live Session) (Single)
Ngày ra mắt: 17/05/2023
Thể loại: Việt Nam, V-Pop

 

Lời bài hát Anh Đã Yên Bình, Tôi Biết Thương Mình (Live Session) – Phạm Quỳnh Anh, Trung Quân

Nghe Adele ngồi hát về chuyện tình cũ
Không sao đâu cô sẽ tìm người
Giống như người lúc xưa
Và chợt cô nghe xung quanh
Anh đã tìm được bình yên
Và kết hôn rồi
Thời gian dần trôi
Mọi thứ vẫn hệt như vậy
Tôi không thể yêu giống như là Adele
Rằng sau chia tay
Tôi sẽ tìm người
Giống như người lúc xưa
Tại sao phải sống
Với quá khứ hình ảnh ngày xưa
Đã khiến ta đau
Học thêm cả cách chấp nhận
Vì đời vẫn trôi
Học cách yêu thương thì thật dễ lắm
Học cách chia tay sao quá khó khăn
Trò chuyện giữa đêm mình tôi
Tự nhiên sao quá hiu quạnh
Ánh trăng rọi soi, rặng cây, hàng rào
Cả những cây cột điện
Và cả thế giới
Chỉ có tôi ngồi đây chới với
Ngay dưới hiên nhà
Buồn trọn hết đêm rồi ngày sẽ đến
Bật đĩa hát lên riêng tôi nhảy nào
Ừ thì ở sân nhà tôi
Sợ chi ai nói ai nhìn
Cánh tay tự ôm trên thân cô độc
Chúng ta bỏ nhau ở lại thế giới
Thế giới riêng mà từ hôm nay
Riêng tôi phải bước đi
Tôi không thể yêu giống như là Adele
Rằng sau chia tay
Tôi sẽ tìm người
Giống như người lúc xưa
Tại sao phải sống
Với quá khứ hình ảnh ngày xưa
Đã khiến ta đau
Học thêm cả cách chấp nhận
Vì đời vẫn trôi
Học cách yêu thương thì thật dễ lắm
Học cách chia tay sao quá khó khăn
Trò chuyện giữa đêm mình tôi
Tự nhiên sao quá hiu quạnh
Cánh tay tự ôm trên thân cô độc
Chúng ta bỏ nhau ở lại thế giới
Thế giới riêng mà từ hôm nay
Riêng tôi phải bước đi
Học cách yêu thương thì thật dễ lắm
Học cách chia tay sao quá khó khăn
Trò chuyện giữa đêm mình tôi
Tự nhiên sao quá hiu quạnh
Ánh trăng rọi soi, rặng cây, hàng rào
Cả những cây cột điện
Và cả thế giới
Chỉ có tôi ngồi đây chới với
Ngay dưới hiên nhà tôi
Buồn trọn hết đêm rồi ngày sẽ tới
Chỉ có tôi khiêu vũ với tôi thôi
Ừ thì ở sân nhà tôi
Sợ chi ai nói ai nhìn
Cánh tay tự ôm trên thân cô độc
Chúng ta bỏ nhau
Ở lại trong thế giới
Thế giới riêng mà từ hôm nay
Riêng tôi phải bước đi

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *